Wednesday, January 26, 2011

Tôi muốn có 2 người đàn ông trong tim mình

Có ai hiểu được khó khăn thế nào khi cùng một lúc được hai người đàn ông yêu thương và phải cố gắng để cả hai không bị tổn thương. Tôi biết mình đã sai vì để nó xảy ra ngay từ đầu, nhưng có những lúc trái tim không chịu theo lời của lý trí. (Tuyen)
>Chồng tôi muốn có cả vợ và tình nhân

From: Chu Tuyen
Sent: Sunday, January 23, 2011 3:29 PM
Anh Balloon thân mến!
Tôi là phụ nữ, nhưng trong một trường hợp rất tương tự như anh. Cảm ơn anh đã chia sẻ câu chuyện của mình để tôi biết được rằng khó khăn này cuộc sống không chỉ dành riêng cho tôi, anh ấy và chồng tôi.
Không nói đến những suy nghĩ, những trăn trở về cái nhìn của xã hội dành cho những người như chúng ta nữa, chỉ muốn chia sẻ thêm rằng, cũng như cô gái của anh, người thứ ba của tôi đã chủ động ra đi vì "anh không cho phép mình phá vỡ những gì đang thuộc về em". Chồng tôi rất rộng lượng, anh đã vượt qua bản thân mình để ở bên tôi, chăm sóc tôi. Người thứ ba quyết định đám cưới và không muốn tôi biết vì anh nói "anh không được phép làm em buồn, em sẽ bị tổn thương nên anh không thể nói cho em biết được".
Có ai hiểu được khó khăn thế nào khi cùng một lúc được hai người đàn ông yêu thương và phải cố gắng để cả hai không bị tổn thương. Tôi đã tham lam đem cả hai vào trong một trái tim nhỏ bé của mình. Tôi biết mình đã sai vì để nó xảy ra ngay từ đầu, nhưng có những lúc trái tim không chịu theo lời của lý trí. Hạnh phúc đã đến, đến thật đầy, nhưng vượt qua tất cả thật khó.
Giờ đây, tôi là người đau khổ. Lúc nào tôi cũng muốn chồng ở bên cạnh nếu không cảm giác nhớ nhung dành cho người thứ ba sẽ dày vò tôi. Tôi làm mọi cách để xua đuổi hình ảnh ấy nhưng dường như nó lại càng ngang bướng chống lại tôi và vì sâu thẳm trong lòng mình tôi vẫn không muốn quên người ấy.

Mong được ở lại một góc trong trái tim của anh như anh từng nói "việc của anh là phải chế ngự không cho cái góc tình cảm đó lớn hơn nữa". Tôi đã không làm được điều đó nên đã đau khổ. Cảm ơn tòa soạn và mọi người đã chấp nhận chia sẻ mà không khinh thường.

Chồng tôi là người tuyệt vời hiếm có

Suốt thời gian tôi mang thai, anh đã chịu ở nhà mẹ với tôi, đưa đón tôi đi làm, mặc dù anh và tôi là hai con đường ngược nhau đến chục cây số, không kể ngày mưa nắng. Chỉ cần tôi lên tiếng nhờ vả, anh sẵn sàng làm cho tôi, kể cả những việc mà hẳn không ông chồng nào làm. (Phương)
>Có những người đàn ông Việt Nam rất tuyệt vời/ Chồng tôi muốn có cả vợ và tình nhân

From: Khánh Phương
Sent: Tuesday, January 25, 2011 1:33 PM
Kính gửi quý báo!
Đây là lần thứ hai tôi tham gia viết bài phản hồi ý kiến trên mục Tâm sự, tuy nhiên lần này tôi rất mong bài của mình sẽ được chia sẻ với các độc giả khác. Tôi rất thích đọc chuyên mục Tâm sự vì tôi đã đúc rút được nhiều bài học xử trí trong cuộc sống và trong các mối quan hệ.
Hôm nay tôi rất hồ hởi được viết lên cảm xúc của mình, đóng góp cho bài viết "cũng có những người đàn ông Việt Nam tuyệt vời". Tôi xin chia sẻ về gia đình, đặc biệt là người chồng của mình, theo tôi là một người đàn ông tuyệt vời hiếm có trong xã hội ngày nay. Hy vọng câu chuyện của tôi góp phần làm cho phụ nữ có cái nhìn lạc quan hơn về hôn nhân.
Tôi từng rất đau khổ về mối tình đầu của mình, tôi cũng là người bị phản bội, và đến bây giờ tôi cũng vẫn cảm thấy hận con người đó. Tôi luôn tin vào nhân quả, người ích kỷ, vô trách nhiệm sẽ không bao giờ có hạnh phúc. Còn tôi, sau những điều không vui đó, tôi lại tìm được người chồng hiện tại, người đã mang lại cho tôi gia đình hạnh phúc với đứa con sắp chào đời.
Trước hết, anh là người hiền lành, cũng trải qua một hai mối tình nhưng không hiểu sao anh không may mắn, người ta nói chia tay với anh. Điều đó khiến anh thiếu tự tin, cho đến khi chúng tôi gặp nhau, tôi đã chủ động yêu anh, nhưng sau đó, anh lại là người yêu tôi hơn thế.
Suốt thời gian tôi mang thai, anh đã chịu ở nhà mẹ với tôi, đưa đón tôi đi làm, mặc dù anh và tôi là hai con đường ngược nhau đến chục cây số, không kể ngày mưa nắng. Vì tôi, anh phải dậy sớm hơn để đi làm, đón tôi cho dù đường có tắc có đông đến mấy. Chỉ cần tôi lên tiếng nhờ vả, anh sẵn sàng làm cho tôi, kể cả những việc mà hẳn không ông chồng nào làm cả. Tôi mang bầu quá to, ngày nào anh cũng giúp tôi thay quần áo, đi tất cho tôi.
Tôi chỉ cần kêu đau một chút là anh đã lo lắng lắm. Với anh, mẹ con tôi luôn là số một, là ưu tiên hàng đầu. Anh không để tôi phải làm gì, thậm chí còn gọt hoa quả cho tôi, tối mà tôi có khát nước thì anh cũng sẵn sàng dậy. Anh luôn thể hiện rằng anh lúc nào cũng tự hào về tôi, về người vợ anh đã chọn cho dù tôi chẳng phải con người hoàn hảo.

Chúng tôi luôn thẳng thắn với nhau, có thể tâm sự bất kỳ điều gì. Chuyện vợ chồng, tôi cũng áy náy vì để anh “ăn chay” mất 5 tháng liền, nhưng anh lại vui vẻ chia sẻ với tôi là vì tôi vì con, anh sẽ làm mọi việc. Anh rất dễ giận tôi nếu tôi tỏ ý không tin anh, anh ghét tôi nhất lúc đó, vì anh rất chân thành.
Còn rất nhiều điều khác nữa nhưng tôi không thể kể hết về anh. Tuy nhiên, cũng chia sẻ với các bạn, vì một lần bị vấp ngã, tôi không cho phép mình 100% lơ là. Tôi vẫn luôn giữ một khoảng riêng cho mình để nếu 10, 20 năm nữa chồng tôi có lỡ làm gì sai với vợ con, tôi không quá đau khổ. Tôi cũng chia sẻ thẳng thắn với anh như thế. Với tôi, có những việc có thể tha thứ, có những việc không thể, phản bội là điều tôi không bao giờ tha thứ.
Nhưng tôi chỉ mong đàn ông hãy đàng hoàng hơn, dám nói với vợ “anh không còn yêu em nữa” rồi hãy có một người khác. Trường hợp còn lại, theo ý kiến chủ quan của tôi đều là hèn hạ cả. Mẹ tôi vẫn dạy tôi tình yêu là tình cảm đẹp, đáng trân trọng, hãy yêu nhưng yêu cho nó minh bạch, yêu để người khác phải ngưỡng mộ. Đừng lén lút, khuất tất khi yêu, vì những lúc như thế, tình yêu không còn là tình yêu nữa và những người yêu nhau đó chẳng những bị xã hội rèm pha mà còn bị chính bản thân dày vò.

Monday, January 24, 2011

Có nên hy sinh hạnh phúc vì chồng bất lực?

Tôi vốn là cô gái xinh đẹp, giỏi giang (theo lời nhận xét của mọi người). Tôi sinh ra và lớn lên ở đất Hà thành nhưng lại mang vẻ đẹp dịu dàng, thùy mị của tuýp phụ nữ truyền thống, chứ không sắc sảo như những cô gái thời nay. Chính vì vậy mà xung quanh tôi có rất nhiều người theo đuổi nhưng tôi chỉ chọn anh. So với những người khác anh không có gì quá nổi bật nhưng tôi tìm thấy ở anh sự chân thành, thẳng thắn.

Anh là sinh viên năm 4 của một trường đại học ở Hà Nội trong khi tôi vẫn là một cô bé lớp 12. Anh hơn tôi 4 tuổi, đẹp trai, hiền lành và năng động, đó là những lời khen ngợi của bạn bè tôi dành cho anh. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp và kéo dài suốt 4 năm cho tới khi anh ra trường và có công việc ổn định.

Tôi thật sự hạnh phúc bên anh. Dù yêu nhau khá lâu nhưng tôi luôn ý thức phải giữ mình, không để 2 đứa đi quá giới hạn, vì tôi xác định đã yêu ai chỉ yêu một người và cưới nên tôi sẽ dành trọn vẹn cho chồng mình trong đêm tân hôn. Anh cũng tôn trọng quyết định của tôi và mong 2 đứa sớm thành vợ thành chồng.

Suốt 4 năm yêu nhau, giữa chúng tôi chỉ là những cử chỉ âu yếm, những nụ hôn ngọt ngào. Nhiều khi bên nhau cả tôi và anh đều khó kìm chế được cảm xúc của mình nhưng rồi cuối cùng lý trí của tôi lại chiến thắng. Nhiều lần anh cũng đòi hỏi chuyện đó, anh thủ thỉ với tôi đủ điều rằng yêu nhau thì có gì phải hối tiếc khi cho nhau, rằng nếu lỡ có bầu thì chúng mình sẽ cưới vì anh có thể lo được cuộc sống gia đình, hay vì em không thật sự yêu anh, có ai tin yêu nhau 4 năm trời mà chưa từng làm chuyện ấy không.

Nhưng tôi vẫn nhất nhất bảo vệ quan điểm của mình, không thể ăn cơm trước kẻng. Rồi mọi chuyện không suôn sẻ như tôi vẫn nghĩ. Hôm đó vào ngày kỷ niệm 4 năm yêu nhau, tôi đã đến nhà anh, anh sống một mình vì được bố mẹ mua nhà gần trường để tiện cho việc học tập khi còn là sinh viên. Chúng tôi tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ trong không gian lãng mạn và ấm áp, cùng với chút men rượu anh đã không kìm mình được. Tôi cố gắng đẩy anh ra nhưng làm sao có thể chống đỡ được sức trai trẻ trong con người anh, và anh gần như đã cưỡng bức tôi.

Tôi thật sự đau đớn cả về thể xác lẫn tâm hồn, tôi đánh anh, mắng anh, anh chỉ biết ôm tôi thật chặt và rối rít xin lỗi, lúc đó tôi chỉ còn biết khóc. Sau hôm đó tôi nhất quyết đòi chia tay, anh ngỡ ngàng trước quyết định của tôi và mong tôi suy nghĩ lại. Anh rất yêu và sợ mất tôi, nhiều lúc tôi đã suy nghĩ vì tôi cũng thật sự yêu anh, chẳng lẽ vì thế mà bỏ đi tình yêu đã được nuôi dưỡng suốt 4 năm qua. Nhưng cứ nghĩ đến hành động hôm đó của anh tôi lại không thể nào bỏ qua được. Lúc đó trong tôi chỉ còn là nỗi đau và hận anh dù tôi biết mình còn yêu anh rất nhiều.

Trong lúc tôi đang rối bời thì cũng là lúc gia đình phản đối, bắt tôi phải chia tay anh để đến với một người khác. Bố mẹ không muốn tôi lấy chồng xa, vả lại gia đình người này là chỗ quen biết, lại có vai vế trong xã hội. Anh này cũng là người đàn ông tốt, anh đã theo đuổi tôi hơn một năm qua nhưng vì thấy tôi có người yêu nên anh không mở lòng. Bây giờ nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của gia đình tôi, anh mới thật sự đến với tôi.

Gặp phải sự phản đối kịch liệt của gia đình đối với người yêu, cộng với nỗi ám ảnh chưa thể nguôi ngoai mà tôi đã không thể vượt qua được chính mình. Tôi chia tay người yêu và đến với người mới, có lẽ tôi chấp nhận để quên người cũ, để khỏa lấp những nỗi trống vắng trong lòng mình và để vừa lòng bố mẹ.
chongbatluc
Ảnh minh họa của pixmac.com.

Chỉ nửa năm sau tôi lên xe hoa với người mới nhưng trong góc nhỏ con tim mình tôi vẫn chưa thể quên được hình bóng anh. Và sự vội vàng của tôi lại khiến tôi đau khổ thêm lần nữa. Chồng rất biết quan tâm chia sẻ với tôi nhưng anh lại là người đàn ông bất lực, anh đã khóc xin tôi tha thứ vì đã lừa dối tôi. Anh cũng cầu xin tôi đừng bỏ anh, vì sĩ diện anh không thể sống nổi mất.

Chỉ vì sự thúc ép của 2 gia đình mà anh đã cưới tôi để tôi trở thành người đàn bà bất hạnh, tôi đau đớn tột cùng. Tôi đã muốn quên người cũ đi để xây dựng hạnh phúc với chồng nhưng cả hai việc tôi đều không thực hiện được. Niềm hạnh phúc làm vợ, làm mẹ đã không được trọn vẹn. Tôi rất thương nhưng cũng rất giận anh. Tôi thật sự rất bế tắc với cuộc sống hiện tại. Tôi nhìn cuộc sống hạnh phúc của bạn bè mà ao ước, khao khát.

Và rồi trong một lần đám cưới đồng nghiệp, tôi gặp lại người cũ, anh có vẻ già dặn đi nhiều so với ngày tôi còn yêu anh. Anh tâm sự về cuộc sống của mình sau khi chia tay tôi, anh vẫn chưa có người yêu mới dù đã chia tay tôi được 3 năm. Anh nói không thể quên tôi, dù đã đến với người phụ nữ khác nhưng họ không mang lại cho anh cảm giác yêu thương thực sự.

Tôi cảm nhận được ánh mắt nồng nàn, chan chứa tình yêu anh dành cho tôi vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Tôi cũng đã tâm sự với anh rất nhiều, khi biết cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc anh đã rất buồn, cầm bàn tay tôi anh nói: "Chỉ vì một phút không kìm chế được mình, vì men rượu say anh đã để mất em và để em phải chịu cuộc sống không hạnh phúc như ngày hôm nay. Anh xin lỗi em, hãy tha thứ cho anh".

Tôi đã khóc trước anh như một đứa trẻ. Những kỷ niệm xưa lại ùa về xao xuyến trong tôi. Tôi biết mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Bây giờ trong tôi chỉ còn tình yêu, tình thương chứ không là nỗi đau và hận anh nữa. Tôi biết anh cũng đã rất giận tôi vì trong lúc khó khăn nhất tôi lại rời xa anh để đến với người khác. Tôi cũng tự trách mình vội vàng nông nổi đã để mất đi tình yêu một cách dễ dàng.

Anh không khuyên tôi bỏ chồng để đến với anh, anh chỉ nói anh vẫn yêu tôi rất nhiều và không thể quên được tôi. Tôi có thể đến bên anh bất cứ lúc nào, anh vẫn mãi chờ đợi tôi. Tôi rất thương chồng mình nhưng thực sự sống bên chồng, tôi không hạnh phúc. Chẳng lẽ tôi phải hy sinh cả đời mình để ở bên chồng? Tôi có nên chia tay chồng để đến với người yêu cũ không? Nếu chia tay, làm sao để tôi không làm chồng tổn thương? Tâm trạng tôi đang rất hoang mang, rối bời. Mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.

Chồng kể cho tôi về những cô bồ

Chuyện ngoại tình bây giờ có vẻ phổ biến rồi, nguyên nhân thì có rất nhiều và tôi cũng không muốn bàn đến điều đó. Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu, có trình độ đại học, có công việc làm và thu nhập ổn định, đã 21 năm chung sống, có một con gái đang học đại học năm thứ nhất. Qua thời gian, hôn nhân mệt mỏi và chồng tôi “hái hoa bắt bướm” đã mấy lần.
Cùng hoàn cảnh như của các chị, tôi cũng có xin ý kiến của chuyên gia tư vấn. Chuyên gia nói đúng cả, tuy vậy tôi chưa làm theo được như chuyên gia nên hiện nay gia đình tôi, sau hơn một năm vẫn chưa có gì sáng sủa. Tôi đang nới lỏng sợi dây gia đình, mặc cho chồng tôi vẫy vùng, mặc cho mọi sự đưa đẩy.
Nhiều người đàn ông ăn vụng nhưng vẫn tỉnh táo, biết đến mức độ của sự việc, vẫn coi trọng gia đình và coi chuyện bồ bịch chỉ là hoa lá tí chút. Chồng tôi khi bị vợ phát hiện lại công khai, kể nhiều chuyện về cô ta cho vợ nghe và thú thật là anh có yêu cô ấy.

Lúc đầu, nghe cô ta ngon ngọt anh rất tin tưởng vào tình yêu mới, bỏ qua rất nhiều lời khuyên can của gia đình và bè bạn, muốn ly dị vợ để được lấy cô ấy. Anh đã thuê nhà trọ, sống cùng cô ta gần một tháng trời, không đưa tiền cho vợ với lý do không ăn cơm ở nhà thì không phải đưa tiền. Anh ta đưa bồ đi chơi, mua sắm cho bồ rất nhiều thứ bằng tiền lương của mình, chứ cũng không làm thêm được đồng nào.

Khi ấy, tôi cũng như các bạn, giận chồng, thương con và thương cả bản thân mình nữa. Con tôi đang học lớp 12 và sắp thi đại học, cháu rất cần một không khí yên ổn để học hành. Tôi cũng cân nhắc mọi điều hơn thiệt, nếu ly hôn, tôi sẽ phải bán nhà, anh ta cầm một nửa số tiền sau ly hôn ấy để chi tiêu thỏa sức.

Tôi sẽ nhận nuôi con và hàng tháng chờ đợi sự đóng góp của anh ta. Với một nửa số tiền tôi sẽ phải ở một nơi kém hơn và chưa hết hẳn tình cảm với chồng. Tôi hình dung ra cảnh anh ta tay trắng, năn nỉ tôi và con cho quay lại. Nghĩ đến đó, tôi lại đành nén chịu, mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm. Tôi tìm niềm vui ở công việc, ở bạn bè.

Tôi cũng có gặp và nói chuyện với cô ấy (việc này là do chồng tôi tổ chức). Tôi thấy cô ta trẻ, kém chồng tôi 18 tuổi, cũng khá xinh gái, có một con trai lên 3 và có chồng đang làm ăn ở xa. Cô ta cũng nhận thấy sai trái trong việc quan hệ với chồng tôi và hứa sẽ từ từ xa rời chồng tôi. Tôi cũng xem được một số tin nhắn, nghe lỏm được nhiều cuộc nói chuyện đầy yêu thương của chồng mình và cô gái đó.
Chồng tôi đi chơi về muộn dần: 10 giờ 30, 11giờ, rồi quá 1 giờ sáng hôm sau, thậm chí thỉnh thoảng còn qua đêm luôn ở đâu đó, điện thoại thì thường xuyên không liên lạc được hoặc bận.
Sau hơn một năm vui thú với tình nhân, chồng tôi có vẻ như đã nhận ra bộ mặt thật của cô ta. Muốn gặp cô ấy, anh ta thường điện thoại để hẹn trước (chắc cô ta còn bận gặp các anh khác nữa). Dạo này có vẻ chồng tôi đang nhãng ra, nhiều lần cô ấy gọi không gặp, thế là cô ấy quay ra khủng bố tôi bằng tin nhắn trên điện thoại.
Nhiều chuyện riêng của gia đình tôi, cô ta biết do chồng tôi kể, nhiều chuyện rất riêng tư giữa cô ấy với chồng tôi, cô ta cũng kể ra. Tôi vẫn coi thường cái nền văn hóa của cô ấy, thì nay đang được minh chứng. Chồng tôi quá thiên về tình cảm, bị cô ấy lừa mà không biết, nghe ngon ngọt cứ nghĩ cô ấy yêu mình thật lòng. Tôi chắc chồng các bạn cũng vậy thôi.
Các bạn hãy can đảm lên, hãy nén lòng, chăm sóc cho con và bản thân mình, tìm niềm vui trong công việc và bạn bè. Các bạn hãy coi như chồng mình chỉ chiếm 1/3 hoặc 1/4 trong các mối quan tâm của bạn thôi. Vậy thì có nên vì cái phần nho nhỏ ấy mà mình bỏ bê phần còn lại không?
Biết được như vậy rồi, nhưng làm được cũng còn khó khăn lắm. Phải đổ bao nhiêu nước mắt tôi mới thanh thản được như ngày hôm nay, mà thi thoảng lòng vẫn nhói đau đấy. Chúc các bạn có thêm nghị lực để sống cho con mình và cho bản thân mình nhé. Hãy tạm quên chồng bạn đi một thời gian, đừng nghĩ rằng trái đất đã sụp đổ khi chồng mình ngoại tình. Chúc vui vẻ và hạnh phúc.

Em có nên tiếp tục yêu người ấy hay k? Mọi ng` cho 1 lời khuyên với

Em và anh ấy yêu nhau tính đến thời điểm này đã đc 3 năm rồi. Hai đứa trước học cùng cấp 3. Phải nói anh ấy trước kia là 1 người rất tốt bụng, hiền lành , biết nghe lời và có phần hơi sợ em [ theo em nghĩ là như thế ]. Mặc dù gia đình em ngăn cấm rất ghê k cho em yêu anh ấy nhưng em vẫn bỏ mặc mọi thứ để yêu anh ý. Hai đứa hứa sẽ không vì 1 lý do nào mà phải chia tay cả. Vậy mà bây giờ khoảng 1năm trở lại đây bọn em gặp rất nhiều mâu thuẫn, ngày nào cũng phải cãi nhau và hiện giờ là 2 đứa đang giận nhau. Lý do cãi nhau là vì :
Cách đây 1 năm mỗi khi ở bên nhau anh ấy có biểu hiện hơi quá ngoài ôm và hôn. Em cũng có đồng ý chút xíu nhưng chưa đến XXX. Thỉnh thoảng anh có đòi hỏi chữ X thứ 3 nhưng em không đồng ý. Vì em vẫn còn đang đi học [ năm nay đang học năm thứ 2 ĐH và anh ý đang học 1 trường trung cấp ]. Em rất sợ sẽ có hậu quả xấu xảy ra nên không đồng ý.
Thế là cứ gặp nhau là anh ấy lại lôi chuyện đó ra và đòi hỏi em. Em k đồng ý thì anh ấy giận rồi 2 đứa lại cãi nhau. Cãi nhau càng ngày càng nhiều.
Rồi 1 ngày em biết rằng anh ấy có qua lại với một ng` khác. Anh ấy đã thanh minh rằng giữa 2 ng` chưa có gì xảy ra, đến cầm tay chưa cấm. Anh ấy thề thốt, hứa hẹn rồi em lại tin và tiếp tục yêu anh ý. Đc 1 thời gian thì anh ấy lại qua lại với 1 ng khác nữa và lần này cũng thế. Anh ấy lại nói giữa 2 ng` k có chuyện gì chỉ là anh em. Và ng` con gái ấy k yêu anh ấy. Thật sự sau 2 lần đó em đã mất hết niềm tin ở anh ấy, em đã nói lời chia tay nhưng sau khi chia tay thì em thấy mình vẫn còn yêu anh ấy. Dù bên em còn có 1 vài ng` con trai khác tán tỉnh.
Lần này quay lại anh ấy đòi em phải trao cho anh ấy nếu không sẽ không yêu nhau nữa. Thực sự em rất sốc. Càng ngày bản tính anh ấy càng thay đổi dần đi , không còn là 1 ng` như ngày em mới yêu nữa. Anh ấy hay càu cạu , cáu bẩn em. Thỉnh thoảng còn có n~ lời nói xúc phạm em thay đổi rất nhiều. Không còn nghe những gì em nói nữa, đặc biệt rất vô tâm. Thực sự em rất buồn và mệt mỏi khi ấy em chỉ muốn chia tay anh ấy cho đỡ mệt. Nhưng cứ nói chia tay xong em lại nhớ anh ấy và cứ khóc 1 mình. Bây giờ anh ấy muốn 2 đứa nếu tiếp tục với nhau thì em phải trao hết cho anh ấy. Còn không thì thôi. Anh ấy không chấp nhận kiểu yêu như ngày xưa nữa. Trc' đây bọn em yêu nhau cũng có nhiều chuyện quá ôm và hôn nhưng không đến mức chữ X thứ 3.
Bây giờ em rất buồn. Liệu anh ấy có còn yêu em k? Hay chỉ muốn cho bản thân anh ý thôi chỉ lợi dụng em để đạt đc. mong muốn của mình. Khi em hỏi anh ấy có yêu em k? thì anh ấy vãn nói là có yêu. Nhưng yêu thì bắt buộc em phải cho anh ấy.
Mọi ng` cho em 1 lời khuyên với ạ . Thực sự em k biết phải làm ntn nữa. Bh 2 đứa vẫn đang trục trặc xoay quanh chuyện ý đây. Em nên tiếp tục mối tình này hay chấm hết tại đây.

Tình yêu không phải là sự thương hại..

Đọc những lời tâm sự của chị, thật sự tôi thấy nhớ lại những cảm xúc của mình 3 năm về trước, cảm giác đau đớn, nhớ thương, lo lắng cho các con mình, hoàn toàn bế tắc và chỉ muốn chết. Chị đừng hy vọng gì về người đàn ông đó sẽ nghĩ đến chị trong lúc này, chị càng níu kéo càng làm người ta coi thường và càng tránh xa chị.

Hãy dành thời gian đi tới các trung tâm người khuyết tật, trại trẻ mồ côi, những nơi mà khi chúng ta nhìn thấy sự mất mát của mình còn quá nhỏ, hãy tìm những quyển sách khích lệ tinh thần vượt qua những khó khăn của cuộc sống để đọc. Đọc như học vậy, đọc hàng chục lần để nó thấm vào mình chị a.

Chị mới cưới 2 năm, thời gian đó chỉ bằng 1/10 thời gian kết hôn của tôi, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, sẽ phải tùy theo thực tế gia đình mà chị quyết định, nhưng hãy dành thời gian này cho con, cho công việc, hoàn thiện chính mình. Chỉ có nội lực của chị, sự hồi phục của thể chất, tâm hồn, sự nghiệp của chị mới có thể giúp chị hạnh phúc thật sự.

Chị sẽ hạnh phúc với người cũ, hay người mới đều không quan trọng, quan trọng là hạnh phúc thật sự, không phải sự thương hại hay lừa dối mà hạnh phúc từ chính mình, từ những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống. Ly hôn cũng chẳng phải là điều gì ghê gớm, nếu mình đã sống hết lòng, yêu hết lòng thì ly hôn sẽ mang đến cho mình cảm giác thanh thản, không bi giằng co, ghen tuông, hờn giận và rồi thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương thôi.

Tôi chúc chị và cháu bé luôn mạnh khỏe, vững vàng và thành công trong cuộc sống. Xin trân trọng cảm ơn.

long tham dan ong

Gửi các anh, chị trong mục Tâm sự!

Mai buồn nên hay đọc tâm sự của mọi người để tìm cho mình sự động viên tinh thần, tìm cho mình sự an ủi trong lòng. Mai cũng xin được tham gia với các anh chị, sự hiểu biết có thể không bằng nhưng những gì Mai đã trải qua là thực tế.

Thứ nhất: Trong cuộc sống hầu hết chị em phụ nữ đều mong muốn một mái ấm gia đình, lo cho chồng con, ít lo cho bản thân mình. Đến khi xảy ra chuyện, nhìn lại không được gì, bản thân thì tiều tuỵ, tài chính ít, ngay cả con cái chưa chắc đã được nuôi hết.

Mai đúc kết một kinh nghiệm mà mình phải trả giá để có được: Chị em dù có yêu thương chồng con thế nào hãy để cho mình một khoảng trời bình yên, ở đó có thể chăm sóc bản thân, nhìn lại mình, có những mối quan hệ xã hội và tài chính khả quan. Sau này dù gia đình hạnh phúc hay không chị em vẫn an tâm hơn cho bản thân mình.

Thứ hai: Trong xã hội tồn tại tư tưởng mà chị em có lẽ cũng biết: các ông có quyền ăn chả ăn nem, có quyền ngoại giao, nhất là các ông khi thành đạt một chút có tiền bạc rủng rỉnh, xe hơi thì đến 99,99% ngay cả giới trí thức mà chúng ta không ngờ đến đều có đi ngoài luồng. Chị em chắc tặc lưỡi: thôi đó là chuyện bên ngoài miễn là gia đình êm ấm. Các anh có biết nếu chị em mà cũng thế các anh sẽ nghĩ sao? Đồ nhà cũ rồi chứ gì, tìm đồ mới ư?

Cuộc sống con người có học thức để hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. Đã yêu và lấy nhau thì đừng giả dối, sống cho thật lòng, còn nếu đã muốn đi ra ngoài, chán vợ thì chia tay, sống lừa dối trở thành câu nói quen miệng không xấu hổ mất rồi. Đừng tự cho mình cái quyền được sa ngã, lầm lỗi để được tha thứ. Tuổi trẻ ai cũng có sai lầm, có cái tha thứ được, có cái làm tổn thương và đau khổ không bao giờ hết cho bạn đời, ai cho các anh cái quyền đó?

Các anh có nghĩ lúc trước chị em cũng xinh đẹp trẻ trung, hy sinh cho các anh, sinh con rồi thì làm sao còn như trước, cái đó gọi là vắt chanh bỏ vỏ. Ngay cả các anh có mối quan hệ với người thứ ba cũng vậy, các anh yêu gì họ đâu, cái anh cần là tuổi trẻ của họ, no cơm chán cật anh lại bỏ đi. Chị em ở mối quan hệ này hãy tỉnh táo, tại sao lại đặt tình yêu nhầm chỗ? Con tim đôi khi có tiếng nói riêng nhưng thử hỏi sau này sẽ được gì? Sao mình lại đi gây đau khổ cho người khác?

Thứ ba: Như một phần chị VTT đã nói, Mai ủng hộ chuyện chị em hãy đừng yêu hết mình, dành một chỗ cho chính bản thân, độc lập tự chủ, dù có nghèo thì cố gắng đi lên. Mai biết ngày nay vì thích kiếm tiền nhiều và ăn chơi sung sướng, một bộ phận giới trẻ làm cái nghề buôn phấn bán hương núp bóng dưới danh nghĩa mỹ miều: cắt tóc thanh nữ, maxa, bia ôm, quán nhậu, nhan nhản cạm bẫy. Buồn thay cho họ, vốn tự có bán mãi cũng tàn.

Thứ tư: Mai mong pháp luật hãy cho ra bộ luật bảo vệ hạnh phúc gia đình, phạt nặng hoặc bỏ tù những người chồng coi thường vợ, gái gú bên ngoài khi vợ có bằng chứng chứng minh. Có như thế mới đặt các ông trở lại đúng tư tưởng và vai trò làm chồng.

Vài dòng tâm sự mà Mai đã từng nhìn thấy trong thực tế xin chia sẻ. Chúc các anh chị luôn bên nhau hạnh phúc.

 
Kiến Thức Tình Yêu